Chúng tôi đến bến xe ở Bar vào khoảng 4 giờ chiều. Bến xe khá nhỏ và vắng ngắt. Và rất tình cờ là chúng tôi đã gặp lại anh bạn người Brazil mà chúng tôi đã quen biết ở Portirna, Croatia. Sau một chút trò chuyện thì anh phải lên xe để tiếp tục hành trình của mình và chúng tôi cũng đi bộ về phía ga xe lửa. Ga xe lửa và bến xe ở cạnh nhau nên chúng tôi cũng không mất nhiều thời gian. Bên ngoài bến xe và bến tàu nhìn rất bình thường nhưng khi vào sân ga thì chúng tôi không khỏi trầm trồ. Từ sân ga nhìn ra là một cảnh núi non hùng vĩ vào lúc mặt trời lặn. Chúng tôi đã phải thốt lên “wow, đẹp quá!”.
Chuyến tàu của chúng tôi vào khoảng 6 giờ tối. À, giá vé tàu ở đây rẻ bất ngờ nha các bạn. Chỉ 1 euro một chuyến cho một người từ Bar đi Virpazar đó. Và khi chúng tôi đến Virpazar thì cũng đã gần 7 giờ tối. Vào mùa đông thì 7 giờ tối thì đã tối lắm rồi nên chúng tôi chẳng thấy gì ở Virpazar ngoài những ánh đèn leo loét và cảm nhận những khúc cua ngoặt. Chị Emma và bé Gorge đã đi đón chúng tôi. À tôi chưa nói với các bạn là chúng tôi đến Virpazar để làm tình nguyện ở nhà anh Ben và chị Emma. Làm tình nguyện cũng là một cách tốt giúp giảm chi phí khi đi du lịch và có được trải nghiệm cùng người dân bản địa. Nhưng vì gia đình anh chị là người Anh nên chúng tôi cũng chưa có cơ hội trải nghiệm cùng gia đình người bản xứ ở đây. Nhưng anh chị cũng cho chúng tôi biết nhiều thông tin bổ ích về địa phương này. Tôi sẽ viết một bài về làm tình nguyện khi đi du lịch để các bạn tham khảo sau nhé!
Tối hôm đó chúng tôi đã ăn tối cùng gia đình anh chị. Sáng hôm sau khi tôi còn đang say giấc thì Gautier đã đánh thức tôi một cách rất phấn khích: Em ơi dậy đi, nhìn ra cửa sổ nè! Tôi khó chịu vì bị đánh thức nhưng cũng cố gắng mở mắt và tôi thật sự ngạc nhiên không tin vào mắt mình nữa. Trời ơi, gì mà như đang ở trên mây thế này.
Tôi bật dậy, chạy đến mở cửa đi ra ban công. Tôi thật sự choáng ngợp với cảnh đẹp từ ban công. Từ ban công tôi thấy ngôi làng Virpazar được bao quanh bởi những ngọn núi hùng vĩ và có mây che phủ bên trên vào buổi sáng sớm. Tôi nghĩ đây là ngôi nhà có tầm nhìn đẹp nhất ở Virpazar đó các bạn. Khoảng 11 giờ trưa thì mây đã tan. Lúc đó thì tôi cũng đã thấy được một phần hồ Skadar xanh thẳm quanh làng. Vì chúng tôi đến đây để làm tình nguyện nên chúng tôi có buổi tối và cuối tuần để đi tìm hiểu về Virpazar và hồ Skadar.
Virpazar là một làng chài nhỏ trên đường từ thủ đô Podgorica về phía bờ biển. Nó nằm ở nơi sông Crmnica và Orahovštica gặp nhau và rồi cùng chảy vào hồ Skadar. Virpazar là địa điểm khởi đầu cho hầu hết các chuyến du ngoạn bằng thuyền trên hồ Skadar. Những ngôi nhà của Virpazar được sắp xếp theo hình tròn với mặt trước hướng về quảng trường của làng và những mặt còn lại thì hướng về phía hồ nước. Ở giữa quảng trường rợp bóng cây là một nơi khá đẹp để tận hưởng vài ly rượu, xung quanh đó có ba nhà hàng và một văn phòng thông tin du lịch. Vào hầu hết các ngày, bạn sẽ tìm thấy những người bán các sản phẩm địa phương như rượu vang Crmnica và rượu Loza nổi tiếng, nhưng ngày mua sắm tốt nhất là thứ Sáu, ngày chợ địa phương. Tôi nghe nói là trong những tháng mùa hè, du khách đến đây rất đông để tham dự các lễ hội địa phương nổi tiếng. Có một lễ hội vào mùa đông, gọi là lễ hội rượu vang và cá mương Âu kéo dài trong ba ngày và tất cả đều được phục vụ miễn phí. Cá được nướng ngay trước mặt mọi người và với tầm nhìn ra hồ, mang đến cho toàn bộ lễ hội một bầu không khí gia đình thoải mái như ở nhà. Lễ hội diễn ra vào tháng 12, vì vậy nếu bạn đến Montenegro vào thời điểm đó thì đừng bỏ lỡ sự kiện này.
Hồ Skadar là một địa điểm mà du khách đến Montenegro phải đến để xem để tin rằng có một nơi mang vẻ đẹp tự nhiên như vậy thực sự tồn tại. Đây là một điểm đến rất hấp dẫn vì sự phong phú tự nhiên của nó, dễ dàng tiếp cận cả từ đất liền và biển. Biển, hồ và núi đều nằm trong chu vi 150km. Nhờ các điều kiện địa lý ở đây đa dạng như vậy nên có thể đáp ứng tất cả các loại hình du lịch trong suốt cả năm: ngắm chim, du ngoạn tham quan di tích lịch sử văn hóa, khảo cổ học nghiên cứu, thể thao giải trí, sự kiện và lễ hội, du ngoạn bằng thuyền và nhiều nhiều nữa. Chúng tôi thì không đủ thời gian để có thể tận hưởng hết những hoạt động giải trí đó. Nhưng chúng tôi cũng may mắn được trải nghiệm một số hoạt động thú vị.
Đi dạo quanh hồ vào sáng mùa đông tinh mơ. Tôi thật sự ngỡ ngàng trước khung cảnh thần tiên ở đây. Mặt hồ xanh biếc trong vắt như gương và những làn sương khói mờ bay lững lờ bao phủ mặt hồ. Đâu đó những tia nắng đang cố gắng len lỏi qua đám sương để soi sáng. Tôi thật sự không biết dùng từ ngữ thế nào để có thể tả được vẻ đẹp này. Khi nắng lên cao một chút thì quang cảnh lại hiện ra rõ ràng hơn nhưng cũng đẹp không kém. Chúng tôi còn thấy được cả một tàn tích của một pháo đài bên bờ hồ.
Mặt hồ vào hoàng hôn lại mang một vẻ đẹp khác. Vào thời khắc này, mặt hồ thật yên tĩnh, không một chút gợn sóng, trông giống như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại phong cảnh tự nhiên phía trên. Những chú chim đang đậu trên một khung sắt tỉa tót cho bộ lông của mình và chắc là cũng đang tận hưởng ánh nắng cuối ngày.
Trên hầu hết mọi hòn đảo trên Hồ Skadar, có các tu viện và pháo đài tồn tại như nhân chứng cho lịch sử hỗn loạn của Montenegro, các quy luật và người chinh phục của nó. Lâu đài Besac nằm trên một con dốc ở gần nơi chúng tôi ở. Từ đó chúng ta có thể ngắm nhìn Virpazar và khu vực đầm lầy xung quanh. Hoặc chúng tôi cũng đi qua một vài tu viện và pháo đài nhưng không biết tên.
Ở hồ Skadar có một hòn đảo nhỏ tên là Grmozur. Đây là một hòn đảo có nhiều truyền thuyết và huyền thoại, vốn từng là nhà tù trong thời cai trị đế chế Áo-Hung nhưng hiện đang bị bỏ. Năm 1847, người ta đã xây dựng một pháo đài 430m2. Vào thời của Hoàng tử Nikola Petrovic, tòa nhà đã được chuyển đổi thành nhà tù, sau này nó được sử dụng nhiều hơn cho các tù nhân chính trị. Nhà tù đảo được biết là gần như không thể trốn thoát. Và những câu chuyện kể rằng hầu hết các tù nhân là những người không biết bơi. Cùng với đó là các tàu tuần tra bảo vệ liên tục, gây khó khăn hơn cho bất kỳ tù nhân muốn trốn vào bờ. Đó là lý do tại sao hòn đảo này được đặt biệt danh là "Alcatrin Montenegro". Trong một trận động đất mạnh, đánh vào Montenegro, và đặc biệt là khu vực Skadarsko Jezero năm 1905, pháo đài Grmozur bị hư hại đáng kể và không được sử dụng cho đến ngày nay và chỉ còn lại là những tàn tích hoang sơ và sinh sống của nhiều loài chim.
Vào cuối tuần cuối cùng chúng tôi ở đó, anh chị đã dẫn chúng tôi đi một nơi rất đặc biệt, đó là tu viện Starceva Gorica nằm trên đảo Starceva Gorica bên cạnh bờ biển phía tây của hồ Skadar. Để đi đến tu viện này, chúng tôi đã trải nghiệm một còn đường đèo quanh co, khúc khuỷu nhưng tuyệt đẹp với những ngôi làng nhỏ xinh, những vườn nho đã rụng lá và những cảnh bao quát hồ nhìn từ trên cao. Xa xa làn sương mờ vẫn còn bao phủ những ngọn núi.
Và khi đến bãi tắm Murici thì chúng tôi đã đi kayak để sang đảo. Đó là lần đầu tiên chúng tôi đi kayak vào mùa đông. Thật may mắn là hôm đó trời rất đẹp. Mặt hồ tĩnh lặng, trong xanh. Mặt trời rạng rỡ trên cao như khuyến khích chúng tôi chèo nhanh hơn nữa.
Chúng tôi đang tiến lại gần những con bồ nông. Chúng tôi đã cố gắng chèo thật nhẹ nhàng để đến gần chụp hình nhưng chúng cũng phát hiện ra và bay mất. Chị Emma nói thật là lạ khi chúng vẫn còn ở hồ. Thường là chúng chỉ về hồ vào mùa hè thôi.
Cuối cùng chúng tôi đã đến được tu viện. Ở đây có nhiều cha và sơ sinh sống và làm việc. Trên đảo vào mùa hè có rất nhiều quả lựu. Họ thu hoạch và làm thành nước uống để đem vào thành phố bán. Họ cũng tự làm những món quà lưu niệm hoặc vẽ tranh để bán cho du khách. Những số tiền này họ dùng để trang trải cho tu viện.
Chúng tôi được các cha và sơ mời uống nước lựu và ăn bánh cà rốt cà chua. Đó là lần đầu tiên tôi mới nghe tới món bánh cà rốt và cà chua. Nghe thật lạ phải không? Nhưng chỉ ăn thử một miếng thôi là muốn ăn tiếp đó các bạn. Tôi còn may mắn nhận được miếng bánh có hình trái tim ở giữa nữa nè.
Các sơ còn dẫn chúng tôi đi tham quan vòng quanh tu viện và xưởng sản xuất nước lựu. Ở đây có một điểm để ngắm toàn cảnh tu viện và bao quát ra hồ tuyệt đẹp. Chị Emma đã chụp cho chúng tôi một bức ảnh để đời. Đó là bức ảnh cover của chúng tôi đó các bạn.
Chúng tôi đã có những trải nghiệm thú vị cho khoảng thời gian ở Virpazar. Tôi không biết là vào mùa hè thì hồ có đẹp như vào mùa đông hay không nhưng tôi muốn trở lại đây vào mùa hè để thử những hoạt động khác, đặc biệt là chèo thuyền vào rừng quốc gia của hồ Skadar, một hoạt động không thể bỏ qua khi đến nơi này.
Đẹp như tiên cảnh vay!