Trong chuyến phượt Châu Âu của chúng tôi, một trong những khoảnh khắc đáng yêu và có ý nghĩa nhất mà chúng tôi có là thời gian làm tình nguyện ở Croatia và Montenegro. Chúng tôi không chỉ gặp gỡ những người tốt và làm những điều thú vị cùng nhau mà chúng tôi còn học hỏi được rất nhiều điều hữu ích từ họ.
Công việc đầu tiên mà chúng tôi nhận được từ WWOOF Independents là thu hoạch ô liu ở Potirna, Croatia. Chúng tôi không được trả lương nhưng được cung cấp chỗ ở và bữa ăn miễn phí.
Sau khi chào tạm biệt ba mẹ chồng tôi, chúng tôi đã đi thuyền từ Split đến Vera Luka. Tôi đã bị say sóng nặng khi đến nơi vì trên biển có rất nhiều gió và sóng ngày hôm đó rất mạnh. Markus, chủ vườn ô liu, đã có mặt và đợi chúng tôi ở bến tàu khi chúng tôi cập bến. Anh ấy nói có nhiều người bị say sóng như tôi vì ở đó thường có những đợt sóng mạnh như vậy.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về Markus là anh ấy trông giống như nhân vật Rubeus Hagrid trong Harry Porter, ngoại trừ là anh ta không cao như vậy và mái tóc của anh ấy bạc hơn. Anh ta trông hơi dữ từ bên ngoài nhưng anh ấy tử tế và vui nhộn. Markus có một người vợ và một đứa con trai gần một tháng tuổi. Họ không phải người Croatia mà là người Hà Lan. Họ đã mua một mảnh đất ở Potirna để xây nhà và nuôi một số động vật và một vườn ô liu. Markus cũng có một đối tác là Zan, anh ấy trông đúng chuẩn một người Hà Lan. Sau khi tôi cảm thấy thoải mái hơn nhờ hít thở không khí trong lành, Markus đã đưa chúng tôi đến Potirna. Chuyến đi từ Vera Luka về Potirna không làm tôi cảm thấy thoải mái hơn vì con đường khá khúc khuỷu. Tuần đầu tiên, chỉ có chúng tôi là tình nguyện viên. Nhưng sau đó, có hai người Pháp và một cặp vợ chồng người Úc nữa đến. Tuy có cá tính khá khác nhau nhưng chúng tôi đã có rất nhiều kỷ niệm vui khi sống và làm việc cùng nhau.
Bởi vì ngôi nhà của Markus vẫn chưa xây xong nên gia đình anh phải ở xa hơn một chút tại một bãi biển xinh đẹp. Một người bạn của vợ anh đã cho mượn nhà của cô ấy. Lúc đầu chúng tôi ở trong caravan của Zan vì anh ấy không có ở đó. Nhưng sau hai tuần, chúng tôi chuyển sang sống trong một cái lều lớn ở sân sau.
Mảnh đất của Markus khá lớn. Trước khi nhà là một mảnh vườn có trồng một ít hoa và rau. Phía sau nhà có một cái lều tròn được dùng làm phòng khách, thư viện và nhà bếp; một khu vực ăn uống ngoài trời, và rạp chiếu phim có đi văng để ngồi, hai nhà kho, một phòng tắm, một nhà vệ sinh và một trang trại nhỏ để chăn nuôi gia cầm và gia súc. Chúng tôi rất thích cái lều tròn. Trông nó thật tuyệt và thú vị. Sau này chúng tôi cũng rất muốn có một cái như vậy. Phòng tắm thì không tiện nghi lắm vào thời điểm đó vì có rất nhiều gió nhưng lại rất tuyệt cho mùa hè. Nhà vệ sinh thì thân thiện với môi trường. Đây là loại nhà vệ sinh không dùng nước để xả mà dùng mùn cưa để phủ. Có thể bạn sẽ nghĩ là “ẹc, dơ và hôi thấy mồ” nhưng không phải vậy đâu. Bạn hãy thử tìm hiểu mà xem. Tôi nghĩ đó là ý tưởng tốt nhất để tiết kiệm nước vì nguồn nước thì có hạn. Ở Somali, người ta đang chết khát và chúng ta lại đang sử dụng rất nhiều nước để xả bồn toilet. Đó là một sự lãng phí. Nhưng tất nhiên là loại hình này khá khó để được áp dụng rộng rãi.
Công việc thường ngày là cho mèo ăn (ở đó có hơn 5 con mèo bao gồm cả một hai con mèo hoang), ăn sáng, cho gà ăn, dẫn dê đi ăn, cho chó ăn, thu hoạch ô liu, làm vườn, dắt chó đi dạo, cho dê ăn và vắt sữa dê. Đôi khi, chúng tôi cũng làm vệ sinh trang trại. Thường thì Markus chuẩn bị bữa trưa, thỉnh thoảng tôi cũng làm nấu nhưng còn bữa tối thì chúng tôi thay phiên nhau nấu với thực phẩm sẵn có. Vào buổi chiều tối, chúng tôi thường ngồi uống với nhau, bàn về chuyện trong ngày và đùa giỡn.
Mỗi con chó, mèo và dê ở đây đều có tên riêng. Sau 2 ngày, chúng tôi đã có thể nhận ra và nhớ tên của từng con dê. Chúng thông minh và có cá tính riêng. Công việc thú vị nhất đối với tôi là vắt sữa dê. Tôi là người duy nhất được đào tạo để làm công việc này. Ban đầu tôi hơi sợ vì mấy con dê khá hung hăng bởi chúng không biết tôi và tôi không biết cách vắt sữa chúng. Nhưng sau một vài ngày, mọi chuyện đều tốt đẹp. Sữa được giữ để làm phô mai hoặc bán. Tôi đã học cách làm bánh phô mai dê ở đó.
Việc thu hoạch ô liu rất thú vị ngay cả khi lúc ban đầu nó hơi khó vì chúng tôi chưa quen. Markus nói với tôi rằng "Mày sẽ mơ thấy ô liu sau một vài ngày nữa cho mà xem." Lúc đầu, tôi chỉ cười khẩy nhưng sau một vài ngày, tôi nhận ra rằng điều ảnh nói là sự thật. Tôi đã mơ thấy mình thu hoạch ô liu và bắt đầu nghiện công việc này.
Kết quả thu hoạch dầu ô liu đầu tiên của chúng tôi là thu được 55l dầu từ 330kg trái. Tỷ lệ dầu từ quả là 16,5%. Chúng tôi thực sự hạnh phúc vì tỷ lệ này khá cao. Và chúng tôi đã có một bữa tiệc nhỏ để nếm thử dầu. Dầu thực sự rất tươi và ngon. Tôi nghĩ đó là loại dầu ô liu ngon nhất mà tôi từng ăn.
Và một trong những trải nghiệm thú vị nhất tôi có ở đó là mang ô liu đến nhà máy ép. Mùi ô liu ở đó sẽ khiến bạn quên mất lối về ngay cả khi bạn chỉ vừa mới đến cổng. Tôi có thể ở đó cả ngày chỉ để tận hưởng mùi mùi hương này. Thật tuyệt vời.
Vào thứ Tư, chúng tôi thường có một bữa tiệc bbq cho bữa trưa ngoài vườn ô liu. Rất tuyệt các bạn ạ. Còn gì có thể tốt hơn là ăn bbq, uống một ít bia và nói chuyện phiếm dưới tán cây ô liu?
Vào buổi tối và cuối tuần, chúng tôi được tự do nên chúng tôi có thể đến Vera Luka để mua sắm, khám phá khu vực này; đến bãi biển ở Potirna, đi hái sung hoặc madrones (một loại dâu) để làm mứt, đi hiking với nhau hoặc chỉ đơn giản là xem phim cùng nhau tại rạp chiếu phim ngoài trời của chúng tôi.
Chúng tôi đã có một bữa tiệc kết thúc mùa thu hoạch tuyệt vời với sự góp mặt cha mẹ của Markus và những người hàng xóm. Thức ăn chính của bữa tiệc là đùi dê bbq. Markus và tôi đã ướp chúng ngày hôm trước. Và ngày hôm đó, chúng tôi đã bbq chúng trên lửa vào buổi chiều trong khi nghe nhạc do Markus làm DJ. Đó thật sự là một bữa tiệc tuyệt vời.
Chúng tôi cũng đã giúp một số người hàng xóm của Markus thu hoạch ô liu. Chúng tôi cũng đã không được trả tiền công nhưng lại được thiết đãi một bữa trưa hoặc bữa tối với các món ăn ngon của địa phương.
Sau khi cặp vợ chồng người Úc và anh chàng người Pháp đi thì chỉ còn chúng tôi và cô gái người Pháp ở lại giúp Markus làm việc trên cánh đồng nho và rau quả mà anh có ở Blato. Khoảng thời gian này không thú vị như thời gian thu hoạch ô liu bởi vì thời tiết bắt đầu lạnh hơn nhiều và còn có mưa nữa. Nhưng chúng tôi đã không ở đó quá lâu bởi vì chúng tôi phải đi do thị thực của chúng tôi sắp hết hạn. Chúng tôi đã ở đó tổng cộng là một tháng.
Công việc thứ hai mà chúng tôi nhận được từ HelpX là làm vườn ở Virpazar, Montenegro.
Lần này chúng tôi ở nhà một cặp vợ chồng tử tế người Anh với ba đứa con dễ thương. Chúng tôi được ở trong một biệt thự được xây dựng lại từ một ngôi nhà bằng đá bị hư hại nặng. Biệt thự này nằm cạnh ngôi nhà của chủ. Căn biệt thự này được cho thuê làm chỗ ở vào mùa du lịch. Do đó, đây là một chộ rất tốt và thoải mái cho chúng tôi. Chúng tôi đã không được trả tiền công nhưng họ đã cấp cho chúng tôi tiền mua thực phẩm và chúng tôi tự nấu ăn. Họ thậm chí còn cho chúng tôi sử dụng một chiếc xe jeep để đi lại.
Cảnh từ cửa sổ phòng ngủ và trước sân biệt thự hướng về ngôi làng và hồ Skadar. Thật tuyệt vời khi thức dậy với một khung cảnh tuyệt vời như vậy mỗi ngày.
Chúng tôi chỉ làm việc từ 8 giờ sáng đến 4 giờ chiều từ thứ Hai đến thứ Sáu nên chúng tôi có thể khám phá khu vực này vào buổi tối và cuối tuần. Có rất nhiều nơi đẹp ở đó. Vào cuối tuần cuối cùng ở đó, hai anh chị chủ nhà đã đưa chúng tôi đến một nơi rất đặc biệt, Tu viện Starceva Gorica trên đảo Starceva Gorica bên cạnh bờ phía tây của hồ Skadar bằng thuyền kayak. Tôi đã viết về Virpazar trong một bài khác. Chúng tôi đã ở đó tổng cộng hai tuần.
Anh chị chủ người Anh giới thiệu chúng tôi với bạn bè của họ (người Anh và Úc) ở Stari Bar, Montenegro để làm công việc thứ ba, giúp họ một số việc để hoàn thành tòa nhà mà họ đang xây dựng. Đó là một dự án tuyệt vời, một nhà trọ được cải tạo từ một tòa nhà bằng đá lớn bị hư hại nặng và nó đã được khai trương vào mùa hè năm sau đó. Họ đã tự làm rất nhiều thứ.
Thời gian làm việc ở đây rất linh hoạt. Nếu chúng tôi không có tâm trạng, chúng tôi không cần phải làm việc và có thể làm bất cứ điều gì chúng tôi muốn. Nhưng chúng tôi thật sự muốn giúp họ càng nhiều càng tốt. Thật tuyệt vời khi chúng tôi có thể ở đó và biết họ - những người trẻ tuổi nhưng tràn đầy năng lượng, hài hước, tài năng, có thời gian với họ và thưởng thức những món ăn ngon của họ cũng như học hỏi từ họ nhiều kỹ năng quý giá. Chúng tôi rất ngưỡng mộ họ vì những gì họ có thể làm.
Trên thực tế, lúc đầu chúng tôi chỉ muốn làm công việc tình nguyện để tránh phải ở trong cái lều nhỏ tí và mỏng dính vào mùa đông, để học các kỹ năng khác nhau và trải nghiệm thời gian với người dân địa phương. Nhưng cuối cùng, chúng tôi đã không ở với bất kỳ người dân địa phương nào (hầu như không có người địa phương nào đăng tuyển tình nguyện ở những nước này) nhưng chúng tôi đã có được những kinh nghiệm vô giá, học được rất nhiều điều, gặp gỡ những người tốt và có thời gian tuyệt vời. Vậy thì còn đòi hỏi gì nữa phải không các bạn? Nếu có ai hỏi tôi có nên làm công việc tình nguyện khi đi du lịch không thì chúng tôi chắc chắn sẽ nói có. Và tất nhiên chúng tôi rất thích trải nghiệm công việc tình nguyện như vậy một lần nữa trong tương lai với các con của chúng tôi.
Comments