Để đến Ksamil, chúng tôi đã phải bắt xe buýt từ Himare đến Sarande - một thị trấn cảng. Chuyến đi khiến tôi khá mệt mỏi vì xe buýt nhỏ, còn nhồi nhét đầy người và đường thì không phải lúc nào cũng bằng phẳng. Khi chúng tôi đến Sarande, trời mưa lất phất nên lạnh hơn bình thường. Thị trấn khá đông người dân địa phương. Hầu như lúc đó không có khách du lịch vì là mùa đông.
Chúng tôi đổi sang xe buýt công cộng để đến Ksamil. Thời tiết trở nên tốt hơn và khi chúng tôi đến Ksamil, trời bắt đầu nắng lại. NHƯNG, một sự cố đã xảy ra. Cái ba lô lớn của tôi không còn trong cốp xe buýt. Không có gì có giá trị trong đó nhưng tôi đã khá sốc vì đó là rắc rối đầu tiên chúng tôi gặp phải trong bảy tháng đi du lịch. Tôi thậm chí không thể giữ bình tĩnh nên tôi đã bật khóc. Tài xế xe buýt và lơ xe không thể hiểu tại sao ba lô của tôi lại không còn ở đó. Các hành khách khác cũng tập trung bàn tán. Tất cả chúng tôi đều nghĩ rằng một trong những hành khách đã xuống xe buýt tại một số điểm dừng trước và lấy nó đi. Vì vậy, người lái xe đã gọi cho ông chủ của mình đến để giải quyết vấn đề. Ông chủ hãng xe đến cùng với tài xế và đưa chúng tôi trở lại Sarande để đến đồn cảnh sát khai báo. Trên xe, tất cả chúng tôi đều đang căng thẳng thì đột nhiên Gautier yêu cầu tài xế dừng xe lại. Thật là kỳ diệu, ba lô của tôi đang ở bên kia đường, trước một khách sạn. Nó còn nguyên vẹn, không mất gì cả. Người quản lý của khách sạn nhìn thấy chúng tôi thì đi ra nói rằng ông ta thấy nó rơi từ xe buýt xuống phía bên kia đường nên lấy nó và để ở đây. Chúng tôi mừng húm cảm ơn ông. Cả hai chúng tôi đều khá ngạc nhiên vì có rất nhiều người qua lại xung quanh nhưng không ai lấy nó hay thậm chí chạm vào nó. Thật đáng ngạc nhiên làm sao!
Ông chủ hãng xe buýt đưa trả chúng tôi về bến xe buýt cũ. Và chúng tôi bắt đầu đi tìm căn hộ airbnb đã đặt trước. Đó là một ngôi nhà dễ thương với một chiếc xích đu ở sân trước được làm bởi chính chủ nhà vì chú là thợ rèn. Gia đình họ (cha mẹ và hai cô con gái) chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt cùng thức uống truyền thống của họ - rượu raki, bánh tự làm và trái cây. Tin tức về việc chúng tôi mất ba lô thậm chí còn đến trước chúng tôi. Họ nói với chúng tôi rằng hầu như khách du lịch không gặp vấn đề an ninh gì ở đó. Và vì đó là một cộng đồng nhỏ, mọi người biết nhau nên họ đã không làm điều xấu với nhau. Chúng tôi thực sự đã cảm thấy rất an toàn và được chào đón khi đi du lịch ở Albania. Căn hộ chúng tôi thuê rất tốt và được trang bị đầy đủ nhưng chỉ với giá 10 euro. Vì là mùa đông nên giá rẻ vậy nhưng vẫn quá rẻ so với giá trị của nó.
Gia đình họ rất hiếu khách và hào phóng. Họ cho chúng tôi rất nhiều trái cây, bánh ngọt và thậm chí mời chúng tôi dùng bữa tối cùng. Đổi lại, chúng tôi cũng mời họ các món ăn của chúng tôi nấu. Nhưng tất cả họ đều thích nhất bánh pancake Gautier làm. Chúng tôi đã cùng chơi domino mỗi tối. Họ là những bậc thầy trong trò đó, đặc biệt là người cha. Bà mẹ thì chỉ cho tôi cách làm bánh mì theo phong cách của mình. Người cha đưa Gautier đi vòng vòng và đến cả nơi làm việc của chú. Chúng tôi đã được đối xử như những người bạn cũ của gia đình.
Họ cũng cho chúng tôi lời khuyên về địa điểm tham quan ở Ksamil, chẳng hạn như các bãi biển, Butrint - một thuộc địa của Hy Lạp cổ đại - một địa điểm khảo cổ của UNESCO hoặc suối Blue Eye (Syri i Kalter) nhưng chúng tôi đã quyết định bỏ qua hai địa điểm cuối và đi khám phá Ksamil theo cách của chúng tôi.
Cô con gái lớn đã nói với chúng tôi là những bãi biển ở Ksamil thậm chí còn đẹp hơn cả bãi biển ở thành phố Corfu ở Hy Lạp. Đó là viên ngọc ẩn của Albania và là một trong những bãi biển tốt nhất ở châu Âu. Tôi chưa đến bất kỳ bãi biển nào ở Hy Lạp nên tôi không biết. Nhưng tất nhiên chúng tôi muốn đến thăm những bãi biển ở đó để xem chúng đẹp như thế nào. Chúng tôi đã rất ngạc nhiên khi chúng tôi đến nơi. Các bãi biển là những bãi cát mịn và có nước xanh trong vắt, khung cảnh tuyệt vời của đại dương và phong cảnh núi non hùng vĩ. Chúng tôi đã ở đó vào mùa đông nên không có khách du lịch nào ngoài chúng tôi. Dịch vụ du lịch cũng không hoạt động. Chúng tôi đã có những bãi biển đó cho riêng mình nhưng lại không thể bơi. Thật đáng tiếc!
Trên đường từ Sarande đến Ksamil, khung cảnh thật tuyệt vời, vùng đất có biển Ionia ở bên phải và hồ Butrint bên trái, nên chúng tôi quyết định quay lại đó để khám phá một chút.
Vùng đất có biển Ionia bên phải là một ngọn đồi nhỏ với một cụm dân cư nhỏ. Ở đó cũng có một tu viện trên đỉnh đồi. Bạn có thể ghé thăm tu viện trước khi đi bộ vòng vòng để tận hưởng khung cảnh xung quanh nó. Từ đó bạn cũng có thể đi bộ xuống một bãi biển khuất bên dưới.
Vùng đất có hồ Butrint bên trái hẹp hơn nhiều so với vùng đất bên phải. Chỉ có một hoặc hai ngôi nhà ở rìa đường. Nhưng chỉ cần đi bộ dọc theo con đường, chúng ta có thể ngắm nhìn hồ Butrint tuyệt đẹp. Hồ được bao quanh bởi những ngọn đồi rừng rậm rạp, bờ biển đá và bao phủ bởi vùng đầm lầy nước mặn và nước ngọt.
Thật ra, nơi chúng tôi ở cũng gần hồ. Chỉ cần vài bước ra khỏi nhà, chúng tôi đã đến một cảng nhỏ ở hồ. Tôi thích đến đó vào mỗi bình minh và hoàng hôn. Khung cảnh thật ấn tượng.
Ở phía nam hồ Butrint, Kênh Vivari nối vùng đầm lầy với biển. Vì vậy, chúng tôi đã đi bộ đến phía nam của Ksamil để xem nó sẽ đưa chúng tôi đến đâu. Lúc đầu, chúng tôi đi một đoạn dài trên con đường chính và sau đó đi qua rất nhiều cánh đồng ô liu tuyệt đẹp với phông nền phía sau là biển.
Khi chúng tôi đến hồ, chúng tôi quyết định rẽ phải vào một con đường nhỏ, thay vì tiếp tục con đường chính dẫn đến Butrint - địa điểm khảo cổ của UNESCO. Khung cảnh thật tuyệt vời
Chúng tôi đã nhìn thấy một lâu đài bị bỏ hoang trên bản đồ nên chúng tôi đã đi đến đó và chúng tôi đã thấy nó, tàn dư của lâu đài Ali Pasha Tepelena, được đặt theo tên của vị vua Albania Ali Pasha trên biển. Lâu đài có cấu trúc hình chữ nhật nhỏ với những bức tường bị tàn phá. Dọc theo các góc, có hai tòa tháp tròn có đại bác ở phía biển và hai tòa tháp vuông có kích thước không đều được trang bị các vòng hoặc cửa sổ để bắn. Chúng đều bị tàn phá. Chúng tôi không thể đến đó tham quan bởi vì nó nằm cách xa bờ một chút và không có bất kỳ con thuyền nào xung quanh. Chúng tôi đã dùng bữa trưa tại đây với khung cảnh biển và một đàn cừu xung quanh. Đó là một buổi chiều mùa đông thật đẹp.
Dù thời tiết đã khá đẹp trong vài ngày nhưng vẫn có những ngày thời tiết lại xấu đi. Và một ngày còn có tuyết nữa. Ksamil đã không có tuyết trong 13 năm nên đó là lần đầu tiên cô con gái nhỏ của gia đình đó được nhìn thấy tuyết. Hai cô gái đã rất phấn khích khi tuyết rơi lần đầu tiên và điều đó đã khiến tôi cũng cảm thấy như vậy ngay cả khi đó không phải là lần đầu tiên tôi thấy tuyết. Tuy tuyết rơi không lâu nhưng chúng tôi đã có một khoảng thời gian tận hưởng nó rất vui vẻ.
Nếu bạn đang tìm kiếm một nơi yên bình và yên tĩnh với nhiều điểm không có nhiều người đến cho kỳ nghỉ của mình, Ksamil sẽ là một lựa chọn tuyệt vời và bạn cũng sẽ cảm thấy được chào đón ở đó. Người dân ở đây tốt bụng và thân thiện với khách du lịch và luôn sẵn lòng giúp đỡ và nơi này vẫn còn mới lạ đối với hầu hết khách du lịch. Vì vậy, hãy ghé thăm nó trước khi nó đông nghẹt du khách!
Commenti